Link nghe audio + book miễn phí :http://vnaudiobook.com/audio-books-Co-Be-Quang-Khan-Do-514.html
Giới thiệu cuốn sách:
Con mang biếu bà. Bà đang ốm. Bà đang ốm. Bánh và nước trái cây sẽ giúp
bà mau khoẻ. Con nên đi đường chính và không lang thang trong rừng."
Ngày xửa ngày xưa có một cô bé mà mọi người trong gia đình đều yêu quý
cô bé. Người yêu quý cô nhất là bà cô. Bà đã làm cho cô một chiếc khăn
choàn đỏ rất đẹp dành cho cô bé. Cô bé yêu quý chiếc khăn đó và luôn
luôn đội. Do đó, mọi người gọi cô là Cô bé quàng khăn đỏ. Cô thường đi
xuyên qua rừng để sang thăm bà.
Một hôm, mẹ gọi cô bé lại và nói: "Đây là bánh và nước trái cây*. Con
mang biếu bà. Bà đang ốm. Bà đang ốm. Bánh và nước trái cây sẽ giúp bà
mau khoẻ. Con nên đi đường chính và không lang thang trong rừng."
"Mẹ đừng lo. Con sẽ nhớ lời mẹ dặn" - Cô bé hứa.
Cô vẫy tay tạm biệt mẹ và lên đường. Khi cô bé vừa đi vào rừng, cô gặp
ngay một con sói. Cô bé quàng khăn đỏ không biết Sói là con vật xấu, nên
cô bé không sợ chó Sói.
Sói nói "Chào Cô bé quàng khăn đỏ"
"Chào ông Sói" - cô bé trả lời.
"Cô bé đi đâu mà sớm thế?"
"Tôi tới thăm bà tôi"
"Trong giỏ của cô có gì vậy?" - Sói hỏi.
"Trong giỏ của tôi có bánh và nước trái cây. Bà tôi bị ốm nên mẹ nhờ tôi mang những thứ đó sang biếu bà để bà mau lành bệnh."
"Bà của cô sống ở đâu?" - Sói hỏi tiếp.
"Nhà bà tôi nằm ở dưới 3 cây sồi già trong rừng"
Sói nghĩ bụng "Ta sẽ bắt cả hai bà cháu."
Rồi Sói đi cùng cô bé. Trên đường đi, Sói nói: "Cô bé có nhìn thấy những
bông hoa rất đẹp ở đằng kia không? Và cô có nghe thấy tiếng chim hót
líu lo không? Cô có thể dừng lại, đi hái hoa và nghe chim hót thay vì đi
thẳng tới nhà bà."
Ảnh
Sau đó, con Sói tạm biệt Cô bé quàng khưn đỏ và nhanh chóng đi thẳng tới túp lều của bà.
Cô bé quàng khăn đỏ nghĩ tới gợi ý của chó sói và dừng lại nhìn xung
quanh. Cánh rừng quả thật là một nơi có nhiều điều hấp dẫn. Những tia
nắng nhảy nhót trên cành. Hoa mọc ở khắp nơi, chim hót líu lo. Cô bé
nghĩ: "Mình sẽ hái một bó hoa tặng bà. Bà sẽ ngạc nhiên và rất vui."
Cô bé bước khỏi đường chính, và càng ngày cô càng đi xa để hái những bông hoa đẹp nhất tặng bà.
Trong lúc đó, chó sói đã tới ngôi nhà của bà. Nó gõ cửa:
"Ai đó?" - Bà hỏi.
Chó sói giả giọng cô bé quàng khăn đỏ:
"Cháu là cô bé quàng khăn đỏ đây ạ! Cháu mang bánh và nước trái cây mời bà."
"Cháu mở cửa vào đi. Bà mệt lắm, bà không mở cửa cho cháu được." - Bà nói.
Chó sói biết cách mở cửa và đi vào trong nhà.
Không nói câu nào, chó sói tới thẳng giường Bà và nuốt chửng bà vào bụng.
Sau đó, Sói mặc quần áo của bà và đội chiếc mũ ngủ che kín mắt. Sói lên giường của Bà, kéo gièm và nằm chờ Cô bé quàng khăn đỏ.
Trong lúc đó, cô bé quàng khăn đỏ đang thơ thẩn trong rừng để hái những bông hoa đẹp nhất.
Khi cô bé hái được một bó hoa đẹp, cô bé bắt đầu quay trở lại đường chính để mang bánh và nước trái cây cho bà.
Tới nhà bà, cô bé thật ngạc nhiên vì thấy cửa mở. Cô bé bước vào phòng,
cô cảm thấy có người lạ trong nhà bà. Cô gọi to "Bà ơi", nhưng không có
tiếng trả lời. Cô tới cạnh giường bà, kéo gièm. Bà cô nằm đắp chăn che
gần kín mặt và trông rất lạ.
"Bà ơi, sao tai bà to thế?"
"Tai bà to để bà nghe cháu nói rõ hơn."
"Bà ơi, sao mắt bà to thế?"
"Mắt bà to để bà nhìn cháu rõ hơn".
"Bà ơi, sao tay bà to thế?"
"Tay bà to để bà ôm cháu chặt hơn"
"Nhưng bà ơi, sao mồm bà to thế?"
"Mồm ta to để ăn thịt mi dễ hơn"
Nói dứt lời, sói nhảy ra khỏi giường và nuốt chửng cô bé quàng khăn đỏ.
Sau đó, Sói trèo lên giường nằm ngủ và ngáy rất to làm căn nhà rung
chuyển. Một bác thợ săn đi ngang qua ngôi nhà và nhủ thầm "Sao hôm nay
Bà lại ngáy to thế nhỉ? Mình phải vào trong nhà xem có chuyện gì xảy
ra."
Bác thợ săn bước vào nhà, và khi bác tới cạnh giường, bác nhìn thấy chó
sói đang nằm trên đó. "Con sói gian ác. Ta đã tìm kiếm mi trong một thời
gian dài, bây giờ lại gặp ngươi ở đây."
Bác thợ săn định đốt con Sói, nhưng bác chợt nghĩ rằng có thể con sói đã
nuốt chửng Bà, và bác cần cứu Bà. Do đó, bác không đốt Sói nữa mà cầm
kéo mở bụng chó sói.
Khi dùng hai nhát kéo, bác thợ săn nhìn thấy cô bé quàng khăn đỏ. Thêm
hai nhát kéo nữa, bác thợ săn lôi cô bé quàng khăn đỏ ra khỏi bụng chó
sói. Cô bé quàng khăn đỏ khóc: "Cháu sợ qúa! Trong bụng chó sói tối
lắm."
Bác thợ săn tiếp tục mở bụng chó sói và đưa bà của cô bé quàng khăn đỏ
ra ngoài. Bà không được khoẻ. Cô bé quàng khăn đỏ đặt một ít đá và bỏ
vào bụng chó sói. Khi chó sói tỉnh dậy, nó bỏ chạy vì nhìn thấy bác thợ
săn. Nhưng chó sói không chạy được vì đá quá nặng khiến nó ngã xuống
sàn.
Cô bé quàng khăn đỏ và bác thợ săn đưa Bà lên giường. Cô bé lấy bánh và
nước trái cây cho bà, Bà dần dần hồi phục. Còn cô bé quàng khăn đỏ tự
hứa "Mình sẽ không bao giờ rời khỏi đường chính nữa." Và cô bé đã giữ
lời hứa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét